Hoàng tử bé (tên tiếng Pháp: Le Petit Prince), được xuất bản năm 1943, là tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nhà văn và phi công người Pháp Antoine de Saint-Exupéry. Ông đã thuê ngôi biệt thự The Bevin House ở Asharoken, New York, Long Island trong khi viết tác phẩm này. Cuốn tiểu thuyết cũng bao gồm nhiều bức tranh do chính Saint-Exupéry vẽ. Tác phẩm đã được dịch sang hơn 250 ngôn ngữ (bao gồm cả tiếng địa phương) và cho đến nay đã bán được hơn 200 triệu bản khắp thế giới, trở thành một trong những sách bán chạy nhất của mọi thời đại và được phát triển trở thành một sê ri truyện tranh có 39 chương.

Hình ảnh minh hoạ: Cuốn sách Hoàng tử bé
“ Hoàng tử bé” là câu chuyện về hành trình của một hoàng tử bé sống trên tinh cầu B612. Ở đó có ba ngọn núi lửa (hai ngọn đang hoạt động còn ngọn kia thì không) và một bông hoa hồng. Cậu chăm sóc cho tiểu hành tinh của mình hằng ngày, nhổ hết các cây bao báp định bám rễ, mọc lên tại đây. Những cái rễ đó sẽ xói đục hành tinh và làm cho thế giới cậu đang sống bị xé rách ra. Một ngày nọ, hoàng tử bé đã rời hành tinh của mình và đi xem phần còn lại của vũ trụ xem như thế nào và đã tới một vài tiểu tinh cầu khác (có số từ 325 đến 330), mỗi tinh cầu này có một người lớn sống ở đó và theo cách hiểu của cậu thì họ toàn là những người kỳ quặc.

Hình ảnh minh hoạ: Hoàng tử bé cùng bông hoa hồng duy nhất tại tiểu tinh cầu B612
Trên trái đất, hoàng tử bé nhìn thấy một khu vườn có rất nhiều hoa hồng và cậu cảm thấy rất đau khổ. Đoá hoa hồng của cậu đã kể rằng nàng là duy nhất trong giống nòi của nàng khắp trong vũ trụ, thế mà ở đây có đến năm nghìn đoá giống như nhau. Sau đó, có một con cáo xuất hiện và đã giải thích rằng đóa hoa của cậu là duy nhất và đặc biệt vì bông hoa đó đã cảm hóa được cậu (Theo con cáo, "cảm hóa" là tạo nên những mối liên hệ; bông hồng của hoàng tử bé là duy nhất bởi chính thời gian và tình cảm mà chàng dành cho bông hồng đã khiến đóa hồng trở nên quan trọng đến thế với chàng).
Sau đó, hoàng tử bé đã gặp người kể chuyện và đề nghị anh ta vẽ một con cừu. Vì không biết vẽ con cừu như thế nào, anh ta đã vẽ theo những gì anh biết. Người kể chuyện đã cố gắng vẽ một vài bức tranh khác nhưng hoàng tử bé đều không vừa lòng. Cuối cùng, anh ta vẽ một cái thùng duy nhất, và giải thích rằng, có con cừu ở trong đó. Hoàng tử bé lúc này, nhìn thấy hình con cừu trong chiếc hộp rõ ràng như nhìn thấy hình con voi trong bụng con trăn trên bức tranh tác giá từng vẽ khi còn nhỏ, đã chấp nhận bức tranh này.

Hình ảnh minh hoạ: Bức vẽ khi còn nhỏ của tác giả
Sau một thời gian ở trái đất và chạy trốn tình cảm với hoa hồng mà không thể, hoàng tử bé nhờ một con rắn vàng chàng gặp trong sa mạc dùng nọc độc của nó đưa chàng về với tiểu tinh cầu và hoa hồng yêu thương của chàng.
“Hoàng tử bé” từng được đánh giá là cuốn truyện ngụ ngôn của trẻ em dành cho người lớn. Có thể thấy phạm vi người đọc của cuốn truyện này không chỉ giới hạn dành cho các bạn nhỏ, nó là món quà dành cho “những người lớn từng là trẻ con”. Chỉ khi đặt vào cái nhìn ngây thơ của trẻ nhỏ – một ánh nhìn trong suốt, không bị những tịch mịch, bon chen của đời sống che lấp, người trưởng thành như chúng ta mới có thể thấy những gì vốn đỗi tự nhiên và căn bản nhất của cuộc đời – những lý giải cho những gì ta đang làm, là những thứ khiến chúng ta vươn mình đi tới ngay từ những phút ban đầu của đời người, là ý nghĩa về cuộc sống. Xuyên suốt tác phẩm, bắt đầu câu chuyện của những hình vẽ, chủ đề này đã được tiếp nối. Chủ đề tuy không hề xa lạ với nhiều người nhưng lại luôn mới, vì có lẽ con người thường hay quên triết lý này, càng trưởng thành, con người đễ tự phụ với những gì mình có, những gì mình biết, mặt khác họ dần quan tâm hơn với những thứ bên ngoài, với những giá trị vật chất vì họ cho rằng chúng có thể đổi lấy cho họ những niềm hạnh phúc, thật là có nhưng những hạnh phúc ấy chỉ là thứ tạm thời, chóng qua và chỉ phù hợp với lối “sống nhanh” của con người ngày nay. Cái họ cần, một cái gì đó lâu bền, tồn tại cùng với ý nghĩa về cuộc sống đã bị lãng quên, do đó triết lý này vừa là lời khuyên, vừa như là lời cảnh tỉnh thường trực cho lối sống của con người hiện tại. Suốt một hành trình dài, quan niệm này ngày càng được bổ sung và hoàn thiện, gắn kết với những hiện tượng khác của đời sống (như sự gặp gỡ của Hoàng tử bé với các đối tượng khác nhau), ở mỗi gắn kết ta lại thấy thêm một khía cạnh của quan niệm này. Hành trình của Hoàng tử bé cũng có thể xem là hành trình cho việc hoàn thiện quan niệm về cái bên trong và cái bên ngoài, là bài học về cái bản chất và sự phù phiếm của hình thức trong cuộc sống.
Tác phẩm đặt điểm nhìn lên người của cậu Hoàng tử bé – một người đến từ hành tinh khác, người mà mọi thứ đối với cậu đều mới mẻ và lạ lẫm. Vì thế cậu đi tới đâu cũng dùng ánh mắt mở to, trong sáng, hồn nhiên và tò mò để khám phá thế giới xung quanh. Thế giới quan trong tác phẩm hiện ra bình đẳng, hòa đồng và chứ nhiều bí mật cần được khám phá. Chính điều đó đã giúp Hoàng tử bé đã tìm hiểu được ý nghĩa của cuộc chu du sau một hành trình dài tìm kiếm.
Bên cạnh đó để là một thế giới chan chứa yêu thương. Hoàng tử bé đi đến đâu cũng muốn kết bạn và có tinh thần lạc quan. Cũng bởi vậy, truyện chứa rất nhiều những yếu tố hài hước, dí dỏm. Cái đẹp trong Hoàng tử bé không đau đớn mà nhẹ nhõm, giàu chất thơ.
Chắc hẳn vì thế nên “Hoàng tử bé” luôn là cuốn sách hay, ý nghĩa mà mỗi chúng ta cần tìm đọc để có cái nhìn rộng lớn hơn, đa chiều hơn, thấu hiểu hơn về cuộc sống, về con người quanh chúng ta.
Sưu tầm
