Những ngày diễn ra hội giảng tại Trường THCS Nguyễn Trãi (phường Giảng Võ) thực sự đã để lại trong lòng đồng nghiệp, học sinh những ấn tượng sâu sắc và đầy tự hào. Mỗi tiết dạy là một minh chứng sinh động cho tâm huyết, trí tuệ và tinh thần đổi mới của đội ngũ thầy cô giáo.
Đây không còn là những tiết dạy mẫu theo kiểu trình diễn mượt mà, lời giảng trau chuốt hay những bài soạn công phu với hình ảnh đẹp đẽ, học trò không cần nhìn vào tài liệu vẫn trả lời trơn tru. Hội giảng năm nay là một không gian mở cho sự sáng tạo và thể nghiệm, nơi các thầy cô mạnh dạn thử nghiệm những phương pháp dạy học mới, những nghiên cứu và ý tưởng sư phạm riêng. Phần lớn giáo viên lựa chọn những bài khó, những nội dung đòi hỏi tư duy cao để thử áp dụng kỹ thuật dạy học tích cực, biến mỗi tiết dạy thành một hành trình khám phá.

Cô giáo Nguyễn Tuyền đã giúp học sinh hình dung sự ác liệt của Thế chiến II qua những thước phim tư liệu sống động; cô Bình An khiến cả lớp thích thú khi ứng dụng AI trong môn Ngữ văn; còn trong giờ Địa lí của cô Trần Thảo, các em được “du hành vũ trụ”, chiêm ngưỡng không gian bao la và khám phá những điều bí ẩn kỳ thú của thế giới tự nhiên.
Điều xúc động nhất là sự quan tâm dành cho từng học sinh. Trong mỗi tiết dạy, thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn chú ý nhận xét, động viên, khích lệ để các em tự tin và yêu thích học tập hơn. Nhìn những khuôn mặt rạng rỡ, những cánh tay giơ cao xung phong trả lời, hay tiếng “ồ” thích thú khi phát hiện ra điều mới mẻ – tôi hiểu rằng đó chính là niềm hạnh phúc giản dị mà sâu sắc của người thầy.
Không khó để nhận ra những nỗ lực của đồng nghiệp trong việc biến kiến thức khô khan trở nên gần gũi, hấp dẫn hơn với học sinh. Những câu hỏi gợi mở, những bài tập gắn với thực tiễn được lồng ghép khéo léo, để “học đi đôi với hành”, giúp các em cảm nhận rõ ý nghĩa của việc học. Dẫu vẫn còn những điểm cần hoàn thiện – như thời gian chưa phân bổ thật hợp lý hay vài hoạt động khiến học sinh còn lúng túng – nhưng chính những điều đó lại là cơ hội quý báu để mỗi giáo viên cùng rút kinh nghiệm, cùng trưởng thành.
Sau mỗi tiết dạy, các thầy cô lại ngồi bên nhau, trao đổi, góp ý thẳng thắn và chân tình. Không khí ấy vừa chuyên môn, vừa nhân văn – đúng tinh thần “Trường học hạnh phúc – Thầy cô hạnh phúc – Học sinh hạnh phúc”. Những tiết hội giảng đã bớt đi màu mè, kiểu cách, để đi vào thực chất của nghề dạy học. Mỗi tiết dạy ấy chính là một bông hoa nghề nghiệp, lặng lẽ nhưng bền bỉ, góp phần làm đẹp thêm cho vườn hoa tri thức của Trường THCS Nguyễn Trãi hôm nay.