Những ngày cuối cùng của năm học 2020-2021, giữa bộn bề công việc vừa phòng chống dịch COVID-19 vừa ôn tập cho các con học sinh lớp 9 thi vào lớp 10 THPT và chuẩn bị tổng kết năm học, các thầy cô giáo trường THCS Nguyễn Trãi (quận Ba Đình) bất ngờ nhận được môt bức thư của một phụ huynh học sinh lớp 9A3. Bức thư bày tỏ tình cảm trân trọng và lòng biết ơn chân thành đối với tập thể các thầy cô của Trường. Bức thư không chỉ gợi niềm xúc động mà còn để lại nhiều suy nghĩ và bài học sâu sắc trong công tác giáo dục đối với phụ huynh học sinh nói chung và Nhà trường.
Sau đây, trân trọng gửi đến các thầy cô và toàn thể các bậc Cha Mẹ học sinh nguyên văn bức thư này:
THƯ NGỎ
Tôi viết bài này nhằm bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới cô Hoàn Châu hiệu trưởng, cô Lê Hiền GVCN, cô Vân Anh, cô Thủy và toàn thể đội ngũ giáo viên lớp 9A3 trường THCS Nguyễn Trãi, cô Hòa cựu giáo viên Nguyễn Trãi. Những gì các cô đã làm thật sự đã tạo nên một “phép màu” với con gái tôi, tạo nên một sự chuyển biến ở con mà gia đình cũng không thể ngờ tới. Việc đón nhận và chăm sóc, dạy bảo con thực sự xuất phát từ chữ tâm của nhà giáo dục, dù biết con vào trường sẽ làm các cô rất vất vả và có nhiều rủi ro.
Tôi cũng viết bài này cũng để chia sẻ với các vị phụ huynh rằng hãy quan tâm tới sức khỏe tâm lý của các con hơn. Chúng ta thường chỉ quan tâm tới kết quả học tập, phát triển các năng lực văn thể mỹ cho các con mà đôi khi lại không chú ý tới những diễn biến tâm lý phức tạp và rất khác biệt với từng con, nhất là ở lứa tuổi teen nhạy cảm. Đôi khi những gì người lớn coi là không quan trọng có thể ảnh hưởng ghê gớm tới tương lai của một đứa trẻ…
Bắt nạt học đường – hiểm họa khôn lường
Mọi chuyện bắt đầu khi năm lớp 5, con chuyển sang trường mới – một trường dân lập có tiếng ở Hà Nội. Con là một bé gái từ nhỏ đã rất vui vẻ, tự tin, học giỏi. Sang trường mới, con vẫn giữ kết quả học tập xuất sắc, nhưng…
Trong lớp có 2,3 bạn thường xuyên trêu chọc các bạn khác. Con là một cô bé hiền lành và không biết xử lý khi các bạn trêu và như thế, dần dần con là tâm điểm của mọi sự trêu chọc. Con cũng ít chia sẻ với cô giáo, bố mẹ. Người lớn cũng vô cùng chủ quan coi chuyện mỗi lần con kể là sự nghịch ngợm của con trẻ mà không hiểu rằng mỗi đứa trẻ là một thực thể vô cùng khác biệt và việc phản ứng với lời trêu chọc cũng hoàn toàn khác nhau. Con dần thu mình lại, ít nói chuyện với các bạn hơn và dần tự cô lập mình.
Lên lớp 6, con học giỏi và tự thi vào được lớp chọn Anh của trường nhưng bạn bè ít dần. Đến cuối năm lớp 6 con hoàn toàn không có bạn và khi bố mẹ phát hiện ra thì đã quá muộn. Con bị ảnh hưởng nặng về tâm lý, không nói chuyện với ai và bắt đầu có những hành vi nổi loạn, bất thường…
Sốc, đau xót, rối bời…
Đó là những ngày tháng kinh khủng với gia đình. Sốc, hối hận, đau xót và rối bời… Bố mẹ đã làm mọi cách: tư vấn tâm lý, bác sĩ, tâm sự với con, chuyển trường, cúng bái … nhưng mọi chuyện không những không khá lên mà thậm chí càng ngày càng tệ đi. Không nói chuyện, chậm chạp dần, không còn hứng thú với mọi việc, hành động bất thường gây rối ở trường lớp, ở nhà... Việc học tập cũng dần sa sút theo. Từ một cô bé học giỏi xuất sắc các năm con học kém dần, không chịu học bài, ghi bài, không chịu làm bài thi, bài kiểm tra… và cuối cùng đến năm lớp 9, con phải bảo lưu kết quả học tập.
Qua cơn mưa trời lại sáng
Đổi qua 2 trường mới nhưng càng ngày càng tệ. Một sự tình cờ, con được cô Hòa giới thiệu đến gặp cô Hoàn Châu, hiệu trưởng trường THCS Nguyễn Trãi - một ngôi trường mà sau này tôi nhận thấy mục tiêu không chỉ là kết quả học tập mà còn là đem lại niềm hạnh phúc cho các con. Cô Châu, với tấm lòng của một nhà giáo, một người mẹ đã nhận con vào trường mặc dù cô biết con sẽ gây nhiều khó khăn cho trường, mặc dù kết quả học của con lúc đó rất tệ, mặc dù cả buổi nói chuyện con không hề giao tiếp với cô…
Ngẫm lại, tôi thấy có lẽ vì muc tiêu giáo dục hướng đến sự hạnh phúc của các cô mà các con ở trường rất vui vẻ, thân thiện, và điều đó đã ảnh hưởng tích cực đến con. Ban đầu mới vào trường, dù vẫn chưa dám giao lưu với các bạn nhưng về nhà con bắt đầu kể nhiều chuyện vui ở lớp, các bạn trêu nhau như thế nào, các cô đùa với các bạn ra sao… Cứ thế, con dần dần tìm thấy niềm vui khi đến trường, sự tự tin và hứng thú học tập.
Chỉ chưa đầy 2 tháng, con đã có kết quả đáng ngạc nhiên. Kết quả kiểm tra đầu năm học toàn điểm liệt (vì vẫn giữ thói quen không chịu làm bài kiểm tra), con dần có được điểm 7,8 rồi điểm 10 đầu tiên. Môn Anh – sở trưởng của con lúc trước, có tiến bộ nhanh chóng trước tiên, rồi đến môn Toán, Lý, Hóa… Cô Hiền, cô Vân Anh và các cô đã bằng nhiều cách tạo động lực để con lấy lại sự tự tin trong học tập. Con chăm học hơn và bắt đầu có những mục tiêu học tập rõ ràng.
Các khía cạnh khác cũng có nhiều chuyển biến tốt: từ một cô bé không chịu nói chuyện với bất cứ ai, đến giờ ngày nào con cũng kể chuyện ở lớp với bố mẹ và bắt đầu giao tiếp với người lạ. Từ việc không còn bất cứ hứng thú nào, đến giờ con đã có hứng thú trong phim ảnh, có thần tượng yêu thích. Các hành động gây rối cũng giảm rõ rệt. Con hay cười và kiểm soát tâm lý tốt hơn hẳn.
Mặc dù vẫn còn nhiều vấn đề, nhưng những thay đổi tích cực ở con đã đem lại niềm tin cho gia đình. Chắc chắn con sẽ dần dần vững vàng hơn và sẽ thích ứng với cuộc sống trong những năm học cấp 3, Đại học và cuộc sống sau này.
Xét cho đến cùng, mỗi con trẻ đều có một tài năng. Tài năng đó có thể là học tập, có thể là cái khác. Điều quan trọng mà trường Nguyễn Trãi đã làm được là làm cho các con tự tin, hạnh phúc để phát huy những tài năng của mình và không gây áp lực học hành như các trường khác mà con tôi đã theo học. Có lẽ vì vậy mà một bé gái như con tôi đã bước qua được khủng hoảng tâm lý, và cũng có lẽ vì vậy mà ngôi trường này đã có 1 cựu học sinh là Thứ trưởng trẻ nhất Việt Nam tại thời điểm này.
Không thể nói hết được sự biết ơn của gia đình tôi với cô Hoàn Châu và các thầy cô giáo ở trường Nguyễn Trãi. Đã từng bị từ chối và quay lưng ở một số trường mới càng hiểu và cảm tạ tấm lòng và cái tâm của các cô. Chúc cô Châu, cô Hiền, các thầy cô lớp 9A3 và toàn thể đội ngũ giáo viên trường THCS Nguyễn Trãi sức khỏe, may mắn, thành đạt. Chúc trường Nguyễn Trãi ngày một thành công!
Một lần nữa, gia đình và con xin trân trọng cám ơn!
(Một Phụ huynh học sinh lớp 9A3, trường THCS Nguyễn Trãi)
